Những ước mơ cho đời mình

Danh mục

Hỗ trợ trực tuyến

Thông tin tiện ích

Bình luận mới nhất

Ngày đăng: 24/01/2013, 10:27 pm
Lượt xem: 2388

Những ước mơ cho đời mình

"Người chín chắn tin vào vận mệnh, người nông nổi tin vào may rủi"-Benjamin Disraeli

Chúng ta ai ai cũng có những ước mơ... Ai ai cũng muốn tin vững tận đáy lòng rằng mình có một năng khiếu riêng. Có khả năng thay đổi, có thể gây ảnh hưởng đặc biệt trên người khác và có thể biến đổi thế giới này trở nên tốt hơn.

Có những lúc trong cuộc đời, chúng ta ai ai cũng có một viễn ảnh về cuộc sống tươi đẹp hơn mà chúng ta ao ước và đáng được hưởng. Thế nhưng, với nhiều người trong chúng ta, những ước mơ đó bị bao phủ dày đặc bởi những thất vọng và những những cái tầm thường của cuộc sống khiến chúng ta thậm chí không còn ý chí để cố gắng vươn lên. với quá nhiều người, những những ước mơ bị tan vỡ - và cùng với nó, ý muốn làm nên vận mệnh của mình cũng tan vỡ theo. Nhiều người đã mất niềm tin vững chắc, là yếu tố sắc bén của thành công. Cuộc đời tôi là một cuộc tìm kiếm không ngừng để phục hồi ước mơ và biến nó thành hiện thực, nhắc nhở chúng ta nhớ lại và sử dụng nguồn năng lượng vô biên còn đang ngủ yên trong mỗi người chúng ta.

Tôi không thể nào quên cái ngày tôi bị tác động mãnh liệt, cái ngày tôi thực sự sống với ước mơ của mình. Hôm ấy tôi đang bay trên chuyến trực thăng riêng từ Los Angeles đến quận Cam để có một cuộc thuyết trình. Đang khi bay trên thành phố Glendale, tôi đột nhiên nhận ra một tòa nhà nguy nga bên dưới và tôi cho trực thăng của tôi bay là là trên ngôi nhà đó. Nhìn xuống, tôi nhận ra đây chính là ngôi nhà mà mới cách đây 12 năm, tôi đã từng giữ chân gác cổng ở đó.

Hồi ấy, lúc nào tôi cũng lo không biết chiếc Volkswagen 1960 của tôi có sức chạy hết quãng đường 30 phút đưa tôi tới chỗ làm việc hay không. Mối bận tâm trọng yếu của đời tôi là làm sao để tồn tại; tôi thấy sợ hãi và cô đơn. Nhưng hôm đó, khi tôi bay lượn trên không, tôi thầm nghĩ, “Mới chỉ một thập niên mà đã thay đổi đến thế!". Hồi trước, tôi cũng từng có những giấc mơ, nhưng hình như chúng chẳng bao giờ trở thành hiện thực. Nhưng nay, tôi đã tin rằng mọi thất bại và vô vọng tôi gặp trong quá khứ đã thật sự đặt nền móng cho sự hiểu biết góp phần tạo nên cuộc sống mới mà tôi đang được hưởng. tôi tiếp tục bay dọc theo bờ biển xuống phía nam và tôi nhìn thấy những chú cá heo đang chơi đùa với những người lướt ván trên những ngọn sóng biển. Đó là hình ảnh mà Becky, vợ tôi cùng với tôi từng yêu thích và coi như một món quà đặc biệt của cuộc đời. Cuối cùng tôi đã tới Irvine. trông xuống dưới, tôi hơi lo lắng khi thấy bên ngoài hàng rào chổ tôi sắp thuyết trình, đường xá kẹt cứng xe cộ và người suốt cả vài cây số. tôi nghĩ thầm,"Trời, mong sao chuyện gì đang xảy ra có thể kết thúc sớm để người ta kịp đến dự buổi thuyết trình của tôi".

Nhưng khi tôi hạ cánh xuống sân bay, trước mắt tôi là một quang cảnh mới: Hàng ngàn người đang được bảo vệ chặn lại ngay tại chổ tôi sắp đáp xuống. Đột nhiên tôi bắt đầu hiểu ra sự thực. Giao thông bị kẹt là vì người ta đến dự buổi thuyết trình của tôi! Chúng tôi đã dự kiến khoảng 2 ngàn người tham dự, thế mà bây giờ có đến 7 ngàn người trong một hội trường chỉ đủ khả năng chứa tối đa 5 ngàn! Khi tôi từ sân bay bước vào hội trường, hàng trăm người vây kín lấy tôi và đòi được ôm hôn tôi hay kể cho tôi nghe những gì mà công việc của tôi đã ảnh hưởng trên đời sống của họ.

Những câu chuyện họ kể cho tôi thật khó tin. một bà mẹ giới thiệu cho tôi đứa con trai bà từng bị đánh giá là “Hiếu động" và "Khuyết năng học tập". Bằng cách áp dụng những nguyên tắc Xử Lý Trạng Thái, không những bà không phải cho cậu bé uống Ritalin nữa, mà hai mẹ con từ dạo ấy đã dời sang California và ở đây cậu bé được đánh giá là thiên tài! Một quý ông kể cho tôi nghe chuyện ông ta đã áp dụng những kỹ thuật của khoa Điều khiển Sự Thành Công và đã bỏ hẳn được thói sử dụng cocain. Một cặp vợ chồng ở tuổi 50 chia sẻ cho tôi nghe chuyện của họ đang chuẩn bị ly hôn thì học được bài học về Qui Luật Bản Thân. Một thương gia kể tôi nghe, thu nhập hàng tháng của ông chỉ trong 6 tháng đã tăng từ 2,000 đôla lên trên 12,000 đô la và một nhà doanh nghiệp kể rằng ông đã tăng doanh thu của công ty lên trên 3 triệu đô la trong vòng 18 tháng nhờ áp dụng những nguyên tắc về Những Câu hỏi Chất Lượng và Xử Lý Cảm xúc. Một cô gái trẻ đẹp cho tôi xem ảnh của cô hồi trước, nay cô đã giảm được trên hai chục cân nhờ áp dụng những nguyên tắc về Đòn Bẩy.

Tôi đã xúc động và nghẹn ngào không thể nói lên lời lúc đứng trong phòng. Khi tôi nhìn xuống cử tọa với 5,000 khuôn mặt tươi cười dễ thương, lúc ấy tôi ý thức được tôi đang sống giấc mơ của mình! Thật là một một cảm giác kỳ diệu khi biết rằng ẩn sau những đám mây nghi ngờ, tôi lại có được những thông tin, những chiến lược, triết lý, kỹ năng có thể giúp biết bao người đang hiện diện ở đây có thể tự tạo khả năng cho mình để biến đổi cuộc đời mình. Cả một dòng hình ảnh và cảm xúc tuôn trào trong tôi. Tôi bắt đầu nhớ lại một kinh nghiệm đã đến với tôi mới chỉ cách đây ít năm. Khi ngồi đơn độc trong căn hộ nhỏ của tôi ở Venice, California và trong tâm trạng cô đơn buồn tủi tôi ru mình theo điệu trữ tình của một bản tình ca Neil Diamond. Tôi có cảm tưởng như cuộc đời mình chẳng là gì cả, mọi sự kiện của cuộc đời hoàn toàn làm chủ con người tôi. Thế rồi tôi cũng nhớ lại cái giây phút mà cuộc đời tôi biến đổi, giây phút tôi đã thốt lên,"Thành công rồi! Tôi biết là mình đáng giá hơn tất cả những gì mình hiện đang có trong cuộc đời, về trí óc, tình cảm và thể xác". Thế là tôi đã làm một quyết định và chính quyết định này đã thay đổi hẳn cuộc đời của mình. Tôi đã quyết định sẽ không bao giờ hài lòng với những gì ở dưới mức tiềm năng của mình. Ai có thể ngờ được quyết định này dẫn tôi đến phút giây kỳ diệu như thế?

 

Tôi để cả con người mình tuôn trào ra trong buổi thuyết trình tối hôm ấy và khi tôi rời giảng đường, hàng ngàn người đã ra tận sân bay để tiển tôi. mắt tôi bổng trào lệ khi tôi tạ ơn Thượng Đế đã ban cho tôi giây phút hạnh phúc này. Tôi đang sống thực hay trong mơ? Vẫn là cùng một anh chàng mà mới cách đây 8 năm luôn luôn phải vật lộn với cuộc đời, thất vọng, cô đơn và không thể điều hành được cuộc đời mình? Thân hình thì béo phì, túi thì không một đồng xu, tôi mang tâm trạng không biết có thể sống còn hay không. Làm sao một anh chàng ít tuổi như tôi với trình độ học vấn chỉ hết bậc trung học, mà đã có thể tạo ra những thay đổi kỳ diệu đến thế?

Câu trả lời của tôi thật đơn giản: tôi đã học được cách trang bị cho mình một nguyên tắc mà bây giờ tôi gọi là tập trung năng lượng. Nhiều người không biết gì về cái khả năng to lớn mà chúng ta có thể trực tiếp điều khiển khi chúng ta tập trung mọi nguồn lực của mình để làm chủ chỉ một lãnh vực duy nhất của đời mình. Điều khiển tập trung giống như một tia lade có khả năng chọc thủng bất cứ vật cản nào ngăn chặn bạn. Khi chúng ta kiên trì tập trung vào việc cải thiện một lãnh vực nào, chúng ta phát triển được những cách thức phân biệt độc đáo để làm cho lãnh vực đó tốt hơn. Một lý do khiến ít người chúng ta đạt được điều chúng ta mong muốn, đó là vì chúng ta không bao giờ định hướng sự tập trung của chúng ta: chúng ta không bao giờ tập trung năng lượng của mình. Tôi tin rằng một trong những bài học quan trọng của cuộc đời là hiểu được động cơ nào thôi thúc chúng ta trong hành động của mình. Điều gì hình thành nhân cách của một người? Trả lời câu hỏi này sẽ cống hiến chúng ta những chìa khóa cơ bản để hình thành vận mệnh riêng của mỗi người.

Suốt cuộc đời, tôi không ngừng bị thu hút bởi một tiêu điểm duy nhất và thúc bách: Cái gì làm nên những khác biệt về chất lượng của mỗi cuộc đời? Làm sao chúng ta thường gặp không ít người xuất thân từ môi trường nghèo khổ và vô vọng, vậy mà họ đã thành công trong cuộc đời và để lại những ấn tượng sâu sắc cho chúng ta? Ngược lại, làm sao nhiều người có hoàn cảnh ưu đãi. Các phương tiện để thành công có sẳn trong tầm tay, vậy mà họ đã đi đến một kết cuộc thảm hại, thất vọng và nhiều khi rơi vào thói nghiện ngập? Điều gì làm cho một số cuộc đời trở thành mẫu mực và một số khác trở thành lời cảnh báo? Bí quyết nào tạo nên những cuộc đời hạnh phúc, say mê, sung mãn, trong khi những cuộc đời khác trở thành vô vị, nhàm chán?

Nỗi ám ảnh kỳ diệu của bản thân tôi bắt đầu bằng những câu hỏi đơn sơ: “Làm cách nào để tôi kiểm soát trực tiếp đời mình? Hôm nay tôi có thể làm gì để biến đổi đời tôi cũng như giúp tôi và người khác hình thành vận mệnh của mình? Làm cách nào để tôi mở rộng, học hỏi, phát triển và chia sẻ sự hiểu biết của tôi với những người khác một cách thú vị và có ý nghĩa?"

Từ hồi còn rất trẻ, tôi đã phát triển một niềm tin là tất cả chúng ta có mặt trên đời là để cống hiến một cái gì độc đáo, tôi tin là tận trong thâm tâm chúng ta ai ai cũng được phú bẩm một thiên khiếu đặc biệt. Tôi thực sự tin rằng trong mỗi người chúng ta đều tiềm ẩn một năng lực siêu phàm. mỗi người chúng ta đều có một tài năng, một thiên khiếu, một chút thiên tài nào đang chờ chúng ta mở ra. Có thể là năng khiếu nghệ thuật hay âm nhạc. Có thể là khả năng giao tiếp kỳ diệu với những người chúng ta thân thương. Có thể là một năng khiếu kinh doanh hay sáng tạo để đưa chúng ta vào ngành doanh nghiệp hay một sự nghiệp nào. tôi tin là Tạo Hóa không thiên vị ai. tất cả chúng ta được Tạo Hóa dựng nên mỗi người với nét độc đáo của mình, nhưng tất cả đều được ngài phú cho những cơ hội đồng đều trong đời sống để có thể sống hạnh phúc. Nhiều năm trước, tôi đã quyết sống cuộc đời mình bằng cách đầu tư ân huệ của Tạo Hóa vào một cái gì còn lưu lại sau khi cuộc đời tôi qua đi.Tôi đã quyết là một cách nào đó tôi phải cống hiến thế nào cho cuộc đời để nó còn tồn tại mãi sau khi tôi ra đi.

Anthony Robbins – trích trong Đánh thức con người phi thường trong bạn

Bình luận

    Chưa có bình luận nào!

Phản hồi

Bình luận từ Facebook

Bài viết khác